Site icon KVBro

LÀM SAO ĐỂ CON CHỊU HỌC?

Note: There is a rating embedded within this post, please visit this post to rate it.

Sau khi viết xong lộ trình cho con học tiếng Anh hiệu quả, rất nhiều mẹ đã áp dụng thử. Tài liệu và lộ trình thì rõ ràng rồi, thâm chí các mẹ còn chẳng cần phải tìm hiểu, cứ y nguyên lộ mình mình đã viết để áp dụng là con cũng giỏi được tiếng Anh, bởi thực sự học tiếng Anh trong 6 năm đầu đời, ko cần thông minh, chỉ cần chăm chỉ.
Lộ trình và tài liệu ở link này nhé:
DẠY TIẾNG ANH CHO TRẺ TIỂU HỌC THẾ NÀO? CHIA SẺ KINH NGHIỆM TỪ MỘT MẸ CÓ HAI CON TRAI ÁP DỤNG THÀNH CÔNG – KVBro – Nhịp Sống Nhật Bản
SÁCH VỞ VÀ TÀI LIỆU HỌC TIẾNG ANH CHO HỌC SINH CẤP 2 – KVBro – Nhịp Sống Nhật Bản
Nếu bố mẹ nào biết tiếng Anh thì kèm con theo lộ trình song ngữ này:
LỘ TRÌNH DẠY CON TIẾNG ANH ĐỂ CÓ THỂ HỌC CÁC MÔN HỌC BẰNG TIẾNG ANH – KVBro – Nhịp Sống Nhật Bản
Thế nhưng lúc này, các câu hỏi đặt ra của các mẹ khi đã có một lộ trình học rõ ràng và tưởng như dễ đó là: Làm sao để con chịu học?
Thực tế thì, Câu hỏi : “Làm sao để con chịu học cũng giống như là làm sao để con chịu làm việc nhà, làm sao để con biết yêu thương bố mẹ hay làm sao để con chịu làm theo con đường đã vạch ra của bố mẹ” Tất cả các câu hỏi này đều xuất phát từ việc: Bố mẹ mong muốn 1 việc và muốn con làm theo ý của mình. Tuy nhiên, muốn người khác làm theo ý mình không phải dễ dàng, và phải hiểu quy luật tâm lý con người thì lúc đó mới sử dụng được biện pháp khuyến khích rất nghệ thuật để khiến trẻ hay người khác làm theo ý của mình.
Động cơ hay động lực để một người làm việc, hay để trẻ học thì xuất phát từ mấy việc sau:

Contents

1. Trẻ phải thấy lợi ích của việc mình cần làm

Ở phạm vi bài viết này, Liên xin tập trung vào việc học tiếng Anh học Tiếng Anh. Bố mẹ có thể cho con thấy Lợi ích của việc mình phải làm từ 2 cách:

a. Lợi ích dài hạn, lợi ích thực của việc học tiếng Anh.

– Lợi ích dài hạn, phải sau một thời gian mới thấy, đây là lợi ích xuất phát thực từ bản chất của việc học tiếng Anh. Và để con thấy được lợi ích này, thì Bố/ mẹ cũng phải hiểu rất rõ lợi ích của việc học tiếng Anh. Bố mẹ biết lợi ích của nó mới quyết tâm giúp con mình theo đuổi việc học và từ đó đứa trẻ nó mới rõ ràng trong việc học Tiếng Anh.
Ví dụ: Lợi ích của việc học tiếng Anh là con có thể sử dụng được tiếng Anh như chơi game, đọc các hướng dẫn thuốc, thông số sản phẩm, sách hướng dẫn, xem phim Tiếng Anh, xem các kênh truyền hình, đi du lịch con có thể tự tin hỏi đường và con dùng tiếng Anh để giao lưu được với mọi người, rồi giỏi tiếng Anh sẽ giúp con đi thi các cuộc thi, sẽ khiến con tỏa sáng….
Giỏi tiếng Anh sau này còn giúp con dễ dàng đi du học, mà nếu ko đi du học thì có thể xin vào các công ty nươc ngoài, rồi chưa kể giỏi tiếng Anh ban ngày đi làm tối còn đi dạy được nữa. Rồi bây giờ thi cấp 3 hay đại học mà có IELTS thì còn được miễn trừ thi, được cộng điểm khi xét hồ sơ. Nói chung là lợi thế trùng trùng luôn.
Và cứ bắt đầu học mình đều hỏi con: nào con nói cho mẹ lợi ích của việc học tiếng Anh nào, nêu ít nhất 5 lợi ích. Thế là từ đó con và mình không bao giờ phải tranh cãi tại sao chúng ta phải học tiếng Anh. Và không chỉ có tiếng Anh, bất cứ cái gì mình muốn con làm như việc nhà, hay là đi học ngoại khóa môn MC, mình đều luôn nói trước cho con biết lý do và yêu cầu con nói lại các lý do đó.
– Tuy nhiên các lợi ích lâu dài này cũng phải dần dần mới thể hiện rõ, và cần nhất là thời gian, cần môi trường mới thực chứng được. Do đó, Bố/mẹ và thầy cô cần các động lực thấy ngay cho bọn trẻ.

b. Lợi ích ngắn hạn do bố mẹ, thầy cô tạo ra cho các con để giúp các con vượt qua những khó khăn bước đầu cho việc học tiếng Anh.

Thường thì mình có rất nhiều cách tạo ra động lực ngắn hạn và thấy ngay khiến bọn trẻ ngày ngày đều mong đến giờ học tiếng Anh.
– Thứ nhất, là lời khen và sự ghi nhận ngay lập tức. Ngay khi thấy con làm được bài, chịu học là mình khen ngay: “mẹ yêu con, mẹ tự hào vì con mẹ hôm nay biết tự giác ngồi học này”, mẹ vui vì con mẹ đã tự giác ngồi nghe CD này, ồ câu này khó mà con làm được, sao con siêu thế. Nói chung là mình luôn tìm được điểm gì đó để khen con, cho con một sự tự tin con là một đứa trẻ tốt.
– Thứ hai, mình có cho mỗi đứa 1 quyển sổ, gọi là sổ khen thưởng và có 1 cái dấu “good job”, mỗi ngày con làm tốt cái gì, kể cả việc học tiếng Anh là mình đóng cho con một dấu good job kèm với việc ghi rõ là con đã làm điều gì tốt mà được dấu good job đó, và mình có quy định rõ là nếu con đạt đủ dấu thì có thể đổi quà như sau:
o Nếu 10 dấu là một cái kẹo mà con thích
o Nếu 30 dấu là một cái đồ chơi trị giá 50k
o Nếu 50 dấu là một bữa đi chơi và đi ăn cuối tuần ở nơi con thích
o Nếu 500 dấu là một chuyến đi du lịch cùng cả nhà.
Để phần quà có giá trị, mình thường ko hay mua bất cứ cái gì cho con, ngoài sinh nhật , 1/6 và noel là mình có mua đồ chơi, còn lại tất cả các ngày khác mình đều ko bao giờ mua gì cả. Khi con thiếu thốn 1 chút thì con mới có động lực tích điểm đổi lấy nhứng thứ mình thích. Qua hoạt động này mình vừa giúp con có động lực làm tốt việc của mình vừa dạy con về quản lý tài chính và biết tiết kiệm. Mới đầu con có tý dấu nào là đổi kẹo, sau đó con biết tích dấu để đổi các phần thưởng lớn hơn. Và có một nghiên cứu tâm lý tên là “kẹo ngọt” đã chỉ ra là nếu một đứa trẻ biết nhịn ham muốn để nghĩ đến cái lớn hơn thì đứa trẻ đó có nhiều khả năng thành công hơn.
Chi tiết thí nghiệm đó đây nhé:
https://www.youtube.com/watch?v=w5qHIOPPQac
– Thứ 3 là không chỉ khen thưởng, mỗi tuần mình đều tranh thủ ngày chủ nhật có nhiều thời gian, mình ngồi cùng con và đọc là những điều tốt đẹp mà con đã làm để được dấu good job mà mình đã ghi lại trước đó. Mình nhớ mãi đôi mắt của con sáng lên, vẻ mặt hết sức tự hào của con mình khi mà mẹ đọc những điều tốt của con. Mỗi ngày con đều nói: mẹ ơi mẹ đọc điều tốt đi. Nhờ việc ghi nhận này mà con mình rất tự tin con là đứa trẻ rất tốt và cũng hạn chế được việc con làm những hành vi không mong đợi.
– Thứ 4 là nhiều mẹ có hỏi mình có nên ghi lại điều con chưa tốt hay ko? Mình xin trao đổi là với quan điểm của mình thì không bạn nhé. Điều tốt mà con làm được nên được bố mẹ ghi nhận, đọc đi đọc lại khiến những thứ này đi vào tiềm thức của con, khiến con luôn định hình mình là đứa trẻ tốt. Còn khi con thực hiện những điều chưa tốt, chúng ta chỉ nên nói với con hành vi đó ko tốt, mẹ không muốn con làm vậy hoặc nặng hơn thì bố mẹ có thể phạt và còn phải rút kinh nghiệm chứ ko ghi lại và để lại dấu ấn trong đầu con. Con cần quên đi những hành vi chưa tốt ở bản thân và hướng tới những điều tích cực. Đây là một dạng ám thị quan trọng mà cha mẹ phải làm cho con.

2. Trẻ sẽ bị phạt nếu không thực hiện nhiệm vụ về tiếng Anh.

Bên cạnh việc khen thưởng để tạo động lực, thì trẻ vẫn là đứa thích chơi hơn học, bản năng của trẻ sinh ra đã là thích chơi rồi. Do đó, nếu muốn trẻ học Tiếng Anh chăm chỉ thì bên cạnh việc cho trẻ khen thưởng và động lực thì khi trẻ không làm, không học thì sẽ có hình phạt tương ứng. Các để làm hình phạt như sau:

a. Cùng trẻ thảo luận hình phạt nếu trẻ từ 5 tuổi trở lên

Nếu trẻ bé hơn thì mình rất dễ đưa trẻ vào khuôn khổ, cứ vui là trẻ sẽ học, ko cần phải thảo luận vì trẻ cũng chưa hiểu gì để mà thảo luận. Ví dụ, nếu con hàng ngày làm đủ nhiệm vụ tiếng Anh hay việc nhà được 1 dấu good job, còn nếu ko làm thì bị phạt cho nhớ. Các hình thức phạt thì bố mẹ có thể thảo luận đưa ra phù hợp với tuổi của con.
Ví dụ: Sẽ không được xem tivi, sẽ không được sang nhà bạn chơi, sẽ bị đứng vào góc suy ngẫm 15p.

b. Nhắc nhở khi trẻ vi phạm

Nên mua một cái đồng hồ đặt ở bàn, và cứ giao nhiệm vụ có kèm thời gian. Ví dụ nghe 10p từ 7h đến 7h10 nhé, con ngồi yên đâu nghe CD và nói theo. Vừa dạy con xem đồng hồ vừa dạy con biết kiểm soát thời gian của bản thân.
Khi trẻ vi phạm như không học dù đã hết giờ thì bố mẹ sẽ nhắc nhở. Sự giám sát và nhắc nhở rất quan trọng với trẻ, bởi trẻ nhiều khi còn nhỏ, hay lơ là và hay quên. Nên việc bố mẹ giám sát nhắc nhở là cực kỳ quan trọng.

c. Kỷ luật và giáo dục trẻ

Khi trẻ vi phạm hành vi không mong muốn nhiều lần như không chịu học, không chịu ngồi bàn, mẹ có thể áp dụng các hình thức kỷ luật và giáo dục như sau:
– Sử dụng body language
Với những hành vi không mong muốn mẹ phải thể hiện cho bé biết việc đó ko được phép.
Mẹ có thể dừng lại, ko nói năng gì và nhìn một cách nghiêm khắc. Lúc này bé tự nhiên sẽ khựng lại và nhìn lại mẹ. Mẹ sẽ nói “không con nhé”. Nhìn thẳng vào mắt con là vô cùng quan trọng.Lúc này trông mặt mẹ phải thật nghiêm.
Thường ko biết có phải mình ghê gớm ko nhưng chỉ cần dùng body language là bọn trẻ đã ko làm nữa.
Mình là người cực kỳ kiệm lời trong khi làm kỷ luật với con mà chỉ luôn dùng ngôn ngữ cơ thể. Nhưng mình thường xuyên dùng ánh mắt nghiêm và rất hiệu quả.
– Tách trẻ ra khỏi hoạt động time out.
Thông thường có thể cho bé mỗi 1 tuổi là 1p time out và hiệu quả với trẻ dưới 8 tuổi.
Khi cho con tạm lắng phải chọn 1 chỗ dễ nhìn mọi người nhưng con phải đứng yên. Nếu con khóc bám theo phải kiên quyết nói “ko con ngồi đó nếu con tiếp tục đi ra thời gian ngồi 1 chỗ sẽ tăng thêm”.
Con khóc, nôn, chớ mặt mẹ vẫn phải lạnh và tiếp tục khẳng định con chỉ quay lại chơi khi hết giờ phạt.
– Cho con tự nhận hệ quả của hành động của mình
Như khi con làm đổ nước con phải tự đi lau. Con quên đồ tự về lấy, Con quên đồ dùng học tập phải tự chịu phạt ở trường. Ít khi mình gọi điện nói đỡ cho con nếu con sai.
Thường mình sẽ trao đổi: “Mẹ cần nói chuyện riêng với con, con vào đây”. Vậy là con biết có chuyện và rất là sợ rồi. Sau đó mình sẽ ngồi nói chuyện về hành vi của con mà mình ko hài lòng, và nói rõ lý do, kèm hỏi con là con nên thay đổi hành vi đó theo hướng nào.
– Lấy đi vật yêu thích hay việc yêu thích.
Mình thường chỉ hay cho con chơi 15-30p điện thoại 1 ngày (tăng dần theo độ tuổi). Nếu con có vấn đề thì giờ chơi bị mất. Hoặc rất nhiều thứ như đi chơi, mua đồ chơi yêu thích đều ko được làm nếu con có nhiều việc vi phạm.
– Tỏ ra lạnh nhạt
Khi bé làm 1 việc gì đó rất quá đáng như đánh mẹ (việc này là có thể xảy ra). Mẹ sẽ tỏ ra lạnh nhạt, mình có thể ko giao tiếp hay ko nói chuyện với bé vài tiếng hoặc vài ngày nếu con làm việc mình ko mong muốn. Con trai mình có đợt bị mẹ lạnh nhạt 3 ngày vì tội cãi mẹ. Hình phạt này rất hệu quả với trẻ.
– Quy tắc đèn xanh, vàng và đỏ.
Khi mẹ thấy ko hài lòng về một hành động của con mẹ sẽ nói: Mẹ bắt đầu ko hài lòng, cảm thấy con cứ xem tivi là rất khó chịu. Con tắt đi (đèn vàng)
Mẹ bắt đầu cáu lắm rồi đấy (kèm giọng nghiêm trọng và ánh mắt lừ lừ), bà ngoại nhờ con lấy nước mà gọi con 3 lần rồi conchưa làm. Con biết khi mẹ cáu ko kiểm soát được thì nó thế nào rồi đó. (Đèn đỏ)
– Hình phạt cao nhất: Tùy vào văn hóa gia đình mà lựa chọn.
Mỗi một gia đình có 1 hình phạt cao nhất theo văn hóa gia đình, do đó hình phạt nào là cao nhất trong mỗi gia đình chỉ có gia đình bạn mới quyết định được.
Mình cũng được biết có những phụ huynh ko bao giờ dùng roi vọt mà con rất ngoan, có phụ huynh dùng roi cả ngày mà con vẫn không ngoan. Chính vì vậy, dùng biện pháp gì với con chỉ có gia đình mình mới biết được để mà đưa ra cho phù hợp.
– Cách nói chuyện khi xử lý kỷ luật
Ít nói và kiệm lời nhất có thể. Chỉ hỏi chứ ko khẳng định gì con “tránh để con cãi”.
Ví dụ. Con vừa làm gì vậy?
Theo con con làm thế là đúng hay sai? Nếu con biết là sai thì con làm gì? Nếu lần sau con rơi vào tình trạng này con làm gì? Giọng thật nghiêm để con tự trả lời và rút kinh nghiệm cho lần sau.
Tất tật tuột tuột biện pháp kỷ luật của mình chỉ có thể thôi. Có mấy trò mà làm đi làm lại 13 năm nay rồi vẫn hiệu quả…
Có nhiều mẹ khi mình chia sẻ bí quyết này thì có nói là: mình làm rồi bé vẫn ko nghe. Thì lưu ý như sau:
+ Khi mẹ đã dễ với con hoặc chưa từng có quy định trong gia đình bao giờ thì đương nhiên khi gò con vào kỷ luật con sẽ bật lại, con cáu, con mè nheo con khó chịu hơn là khi mẹ dễ dàng. Bạn cần vượt qua giai đoạn thiết lập khó khăn này mới hình thành nội quy trong nhà.
+ Thứ nữa là mẹ không nhất quán với các quy định việc được làm và ko được làm dẫn tới lúc làm lúc không và con nắm thóp được các mẹ nên ko nghe lời. Trẻ nó rất ranh và biết lợi dụng điểm yếu các bố mẹ, đặc biệt là các bà mẹ nhẹ dạ cả tin.
+Thứ nữa là bố mẹ ko đủ thời gian với con nên con ko gắn bó chặt chẽ với mẹ, và từ đó, con ko yêu bố mẹ đủ để mà vì bố mẹ mà làm một việc gì đó.
+Tiếp nữa là bố mẹ quá cứng nhắc và áp đặt khiến con khó chịu, khó chịu sẽ dẫn tới hành vi tiêu cực phá bĩnh, ko nghe lời nên do đó bố mẹ cần biết lựa cách mình ứng xử với con.

3. Trẻ phải có thói quen ngồi học và tư duy, và phải cảm thấy việc học và tư duy này là dễ dàng thực hiện được.

Bên cạnh việc dùng lợi ích, thưởng rồi phạt khi muốn con học tiếng Anh thì việc tạo cho con thói quen ngồi học và rèn cho con kỹ năng tự học mới là điều quan trọng nhất mà bố mẹ phải làm với con.
– Thường một người không muốn làm một việc vì việc đó khó, nhàm chán. Tuy nhiên, con người lại được ông trời phú cho một thứ đó là thói quen. Khi đã hình thành thói quen thì việc ban đầu dù khó đến đâu cũng trở nên hết sức bình thường sau một thời gian tập luyện.
– Do đó, để con học được tốt tiếng Anh hay làm được bất cứ việc học gì thì bố mẹ phải rèn con kỹ năng tự học, một kỹ năng mà các thầy cô giáo ở trường rất khó rèn cho con.
– Hàng ngày bố mẹ nên cho con ngồi vào bàn đúng giờ, và nên bắt đầu từ khi con 4-5 tuổi, trước khi con vào lớp 1, ko cần phải nhiều, mỗi ngày chỉ cần 15-60 phút và ko nhất thiết là ngồi bàn là phải học. Thời gian ngồi nên tăng dần theo thời gian chứ đừng bắt con phải ngồi ngay được 60p.
– Ví dụ nhà mình từ khi con 3 tuổi mình có quy định là cứ 7-8h là giờ mình dạy con lớn, 8-9 h là giờ mình dạy bạn bé. Mỗi ngày 2 tiếng. Trong 60p đó mình sẽ bố trí là cứ ngồi 5p tĩnh như tô màu, ghép hình, xâu hạt rồi mẹ và con lại chơi 5-10 phút động như nhảy vào ô màu, rồi kể chuyện theo tranh rồi mẹ lấy các quyển truyện rải khắp nhà và yêu cầu con đi tìm, tìm xong thì đứng kể lại cho mẹ. Sau đó thời gian ngồi tĩnh tăng dần lên. Sau 1-2 năm thì con ngồi học liên tục được 60p. Trong khi con các mẹ vất vả vào lớp 1 thì bé nhà mình vào lớp 1 khá nhẹ nhàng. Các buổi tối ko bao giờ là đánh vật của mẹ với con.
– Khi dạy con học mình cũng luôn nghĩ là làm thế nào để con có thể học mà ko có mẹ. Do đó mình dạy con cách mở ti vi, mở CD, mở phim tự xem. Mọi thứ cần thiết đều để xung quanh con ở mức dễ lấy, dễ với tay đến và từ đó con có thể tự học mà không có mẹ.
– Ngoài việc dạy ngồi bàn thì mình thường hay đọc sách cho con và nói chuyện với con quanh cuốn sách đó. Khi con lên lớp 1 mình yêu cầu con vẽ lại quyển truyện mẹ và con vừa đọc, rồi sau đó lên lớp 2 mẹ yêu cầu vẽ sơ đồ tư duy đúc kết quyển sách đã đọc rồi kể lại. Lên lớp 3 mình hỏi xem con rút ra được bài học gì và áp dụng gì vào cuộc sống. Đây chính là mình đang dạy con kỹ năng tự học, tự nghiên cứu. Lên lớp 6-7 bắt đầu giao chủ đều và con phải tự tìm hiểu về chủ đề đó và viết lại phân tích về chủ đề như: Lý do tại sao trẻ em ko nên ăn đồ ngọt, hay trẻ em có nên có bài tập về nhà ko? Hay hiện tại khí hậu thế giới đang thay đổi thế nào và nó ảnh hưởng thế nào đến cuộc sống của con, con sẽ làm gì cho việc thay đổi khí hậu đó?
– Vì con có kỹ năng tự học, và lại được mẹ dạy khả năng đúc kết và áp dung kiến thức nên con mình học khá chủ động.

4. Xây dựng sự dân chủ trong gia đình

– Nhà mình được cái là thường xuyên hỏi ý kiến các con và để cho các con được làm theo ý kiến của mình. Mình ít khi ép con phải làm cái này hay cái kia. Ngoài việc học và làm việc nhà là trách nhiệm của con và từ bé việc này mình đã luôn nói chuyện với các con về lợi ích của học và làm việc nhà nên các con rất hiểu trách nhiệm của mình. Thì còn lại việc gì mình cũng hỏi và cho con tự quyết: mặc gì, ăn gì, chơi gì, ở đâu, mua gì… đều luôn là con chủ động.
– Thậm chí chủ động đến nỗi con tự tìm chỗ ăn, chỗ chơi, chỗ mua đồ và tự đưa bố mẹ đến đó thông qua google map. Do đó các con nhà mình rất chủ động tự sắp xếp việc học, việc làm việc nhà và việc chơi của bạn ấy.
– Thỉnh thoảng mình đều hỏi con và chồng : mẹ có cần thay đổi điều gì để làm cho gia đình này hạnh phúc hơn, các con vui hơn hay ko? Độ này khi hỏi các con có vui ko, có hạnh phúc ko các con mình đều nói là có. Nếu các bạn ấy có góp ý gì như: mẹ cần lắng nghe hơn, bố cần có nhiều thời gian ở nhà hơn, hay bố mẹ cho con sang nhà bác chơi nhiều hơn, hay là hè này mình đi du lịch chỗ này này mẹ… tất cả mình đều rất mở lòng nghe con và có làm theo các bạn ấy.
– Bởi vì mình thường không hay cáu gắt, nếu có cáu cũng có cảnh báo rõ lý do tại sao lại cáu: ví dụ con ko làm bài mẹ cáu đấy , nhà cửa bừa bộn mẹ cáu đấy…. thế nên mình thấy về nhà cả nhà rất thoải mái, mọi người yêu thương nhau nên bọn trẻ cũng vì thế mà học được nhiều hơn.
Bài viết rất dài, nhưng có lẽ để dạy một đứa trẻ yêu thích và học tốt một môn học hay là làm tốt bất cứ việc gì đòi hỏi bố mẹ phải hiểu rõ việc đó cũng như phải mất nhiều công sức. Dạy con ko khó, chỉ cần kiên trì. Dạy trẻ là một nghệ thuật và muốn làm bố mẹ tốt cũng phải học từng ngày.
Tác giả: Nguyễn Thị Hồng Liên (Nguyễn Thị Hồng Liên | Facebook)Mẹ của một bạn trai sinh năm 2006 và một bạn trai sinh năm 2009. Cảm ơn chị Liên đã cung cấp bài viết cho KVBro

Hy vọng rằng bài viết này của KVBro cung cấp cho bạn những thông tin cần thiết và hữu ích. Nếu có thắc mắc gì bạn hãy liên lạc với fanpage KVBro để có câu trả lời sớm nhất.

Đánh giá bài viết: Note: There is a rating embedded within this post, please visit this post to rate it.

 

KVBro-Nhịp sống Nhật Bản

Exit mobile version