CON ĐÃ HỌC NGOẠI NGỮ NHƯ THẾ ĐÓ

1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars (4 votes, average: 5.00 out of 5)

Loading...

Bài chia sẻ này của Mẹ Mầm Đậu chỉ muốn đem đến cái nhìn khác hơn về 1 em bé sống ở nước ngoài, cụ thể là Nhật Bản, học ngoại ngữ. Đối với các bé người Việt được sinh ra và lớn lên tại nước ngoài, thì chính tiếng Việt giờ cũng trở thành 1 thứ ngoại ngữ cần chinh phục! Bài viết kể qua quá trình bé chinh phục tiếng Nhật, tiếng Anh và tiếng Việt và các phương pháp mẹ Mầm Đậu áp dụng cho bé. KVBro hy vọng bài viết hữu ích này sẽ là động lực và truyền cảm hứng đến các mẹ Việt sinh sống ở nước ngoài khác.

………………………………………………………………………..

Có lẽ không cần phải phân tích nhiều thì các bậc phụ huynh ai ai cũng hiểu tầm quan trọng của ngoại ngữ trên con đường hội nhập 4.0 . Chính vì thế mà nhà nhà học ngoại ngữ, người người học ngoại ngữ, các trung tâm, các trường đào tạo ngoại ngữ mọc lên như nấm sau mưa …Người học ngoại ngữ với nhiều mục đích và tâm thế khác nhau : Người học bình tĩnh kẻ lại điên cuồng tham vọng, người có lộ trình , kế hoạch rõ ràng, người thì vơ đâu đánh đấy ….Và em là 1 trong những kẻ ở trên.

Kể chuyện học ngoại ngữ của bé nhà em:

Chuyện kể thì dài lắm bởi nó phải đi từ lục tích của ba mẹ nó. Mẹ nó vốn từng là học sinh giỏi tiếng Anh thủa cấp 2,3. Nhưng lại từ bỏ tiếng Anh những chặng đường sau đó để đến với tiếng Nhật ( âu cũng là hoàn cảnh xô đẩy ). Ba nó là dân kỹ thuật thứ thiệt…cần mẫn , kiên trì…ấy thế mà học mãi mà tiếng Anh, tiếng Nhật nó vẫn không chui vào đầu ….và kéo theo đó là biết bao cơ hội thăng tiến vụt bay. Cay cú là thế nên mẹ nó quyết sửa sai ở đời con cháu.

Lại nói về hành trình sửa sai của mẹ con nhà nó. Gần 5 tuổi nó đặt chân sang Nhật, 1 chữ bẻ đôi không biết, hoang mang tột độ .( Trước đó mẹ nó chỉ cho chơi, kể cho nó tỷ chuyện về nước Nhật xa xôi nhưng không mảy may dạy cho nó 1 con chữ nào …hức hức..). Cũng không giống như các bạn, hồi ở Việt Nam, nó không được đi học thêm tiếng Anh, cũng chẳng được mẹ nó dạy đọc tiếng Việt. Mẹ nó chỉ ngày ngày đọc sách và bày cho nó chơi đủ trò .

Sang đến Nhật mẹ nó cũng chả thèm dạy nó nửa chữ. Hai tháng đầu tiên mẹ nó dẫn nó đi công viên, thư viện, hội mẹ con…các chỗ sinh hoạt vui chơi, cho nó chơi thả ga. Rồi mẹ nó kể chuyện về đất nước Nhật, về con người, văn hoá, về trường lớp, về hoa lá, cỏ cây…thập cẩm trên đời. Mỗi ngày đều nhìn, đều nghe và dần dần nó thấy yêu nước Nhật vô cùng. Nó muốn được đi học như các bạn để tự mình kiểm chứng những điều tươi đẹp mà mẹ nó vẫn kể hàng ngày. Rồi mẹ nó cũng cho nó đi học. Ngày đầu tiên đến trường mẹ nó để nó học đến 6 giờ chiều, tự xoay sở với tất cả mới lạ mà không hề có sự hướng dẫn ngôn ngữ nào trước đó. Quả là cái thứ bản lĩnh và niềm yêu thích Nhật Bản mà mẹ nó đã xây dựng trước đó làm lên sự kiên cường và học hỏi của nó. Nó không khóc, dù nhìn vào mắt nó, mẹ nó thấy được sự lo lắng, sự cô đơn….Và hành trình tiếp theo của mẹ con nó vẫn cứ thế, những ngày trong tuần nó đi học, mẹ nó đi làm, cuối tuần lại đi chơi công viên, đi thư viện, trung tâm vui chơi…siêu thị…Điều lạ là đến thư viện mẹ nó đọc rất nhiều sách , nhưng không đọc cho nó nghe…hức. Mẹ nó đưa cho nó vài quyển sách ngồi cạnh xem hình…còn mẹ nó vừa đọc vừa tấm tắc khen hay, nhìn mặt mẹ nó, thấy rõ được sự hứng thú, phấn khịch…Nó bắt đầu tò mò về con chữ. Vào 1 buổi chiều đi học về, nó túm áo mẹ bảo : Mẹ ơi, con cũng muốn đọc sách giống như mẹ, con phải làm thế nào ?

Và mẹ nó mua cho nó cái bảng chữ cái, dán lên tường. Mẹ nó mở youtube lên cho nó nghe qua 1 vài lần. ..Cứ như thế, mỗi ngày đi học về, mẹ nấu cơm, con lại ra nhìn bảng chữ cái đọc nhẩm …Chữ nào không đọc được con lại ra bêps hỏi mẹ. Quá trình cần mẫn như thế, chẳng mấy chốc kể từ khi sang Nhật được 5 tháng thì nó đã đọc được sách, nghe nói cơ bản. Rồi mẹ nó mượn rất nhiều sách về dải khắp nhà cho nó, từ toilet, phòng ngủ, phòng khách, góc bếp. Và nó đọc rất nhiều. Tiếng Nhật của nó cũng lên rất nhanh. Hàng xóm bất ngờ, thầy cô ngỡ ngàng, bạn bè thích thú với khả năng của nó. Riêng mẹ nó thì chẳng bất ngờ chút nào . Bởi mẹ nó biết rất rõ, học ngoại ngữ cần nhất khả năng ghi nhớ và phán đoán . Sở dĩ mẹ nó không dạy, không dịch cho nó 1 từ nào vì muốn nó phải phán đoán, và phải tự ghi nhớ những thứ nó cảm thấy cần . Điều này không ai làm thay nó được. Và nền tảng tạo lên khả năng tiếp thu nhanh, ghi nhớ tốt, học tập trong vui vẻ chính là ĐAM MÊ. Sở dĩ mẹ nó cho nó đi chơi nhiều như thế, kể cho nó nhiều chuyện về Nhật như thế , cho nó đi thư viện nhiều như thế chính là nuôi dưỡng cho nó tình yêu với nước Nhật, con người Nhật, cỏ cây hoa lá . Chính vì yêu đất nước con người và muốn sống ở nơi đây thì nó mới có được động lực mà học cái thứ ngôn ngữ được coi là khó nhất nhì thế giới này, để nó có thể hoà nhập nhanh chóng.

Rồi nó biết đọc thành thạo, để thúc đẩy quá trình học viết, nuôi dưỡng đam mê viết lách, mẹ nó viết thư cho nó mỗi ngày đi làm về.Bắt đầu từ những câu chữ đơn giản khích lệ, đến kể những niềm vui trong công việc của mẹ nó, kể những điều mẹ nó nhìn thấy. Và đương nhiên thì nó phải hồi đáp thư của mẹ rồi. Ban đầu là nó vẽ vài hình vẽ…sau này thấy vẽ thật đơn điệu, nó bắt đầu bắt chước mẹ viết con chữ…Chỉ là những câu rất đơn giản như “ Cảm ơn bữa sáng của mẹ…hay Mẹ đã đi làm vất vả rồi, con yêu mẹ…” Số lượng chữ nó viết được cũng tăng dần .Mẹ nó mua sách cho nó, dạy nó tra từ điển ( đương nhiên là từ điển Nhật- Nhật dành cho học sinh Nhật).

Phải thừ nhận rằng từ khi sang Nhật cho tới khi vào lớp 1 là 1 năm 4 tháng, tiếng Nhật của nó hoàn thiện tới mức khi vào lớp 1, môn quốc ngữ của nó đứng nhất nhì lớp. Có rất nhiều người Nhật nghĩ rằng nó được sinh ra tại Nhật. Điều này làm mẹ nó vô cùng tự hào về nó. Nó được chọn làm đại biểu phát biểu vài buổi lễ quan trọng ở trường…khỏi phải nói thì cũng biết mũi mẹ nó nở thế nào.

Rồi mẹ nó bắt đầu nghĩ đến chuyện trang bị cho nó tiếng Anh . Cũng 1 con đường như tiếng Nhật. Mẹ nó lại bắt đầu những câu chuyện về nước Mỹ xa xôi, những con người và cảnh vật, những ngôi trường và nhiều bạn nhỏ mà mẹ nó đọc được. Những bộ phim tài liệu, phim hoạt hình….thậm chí là những con người Việt Nam thành công đang hoc tập và làm việc trên đất Mỹ.

Rồi mẹ nó cắn răng chắt bóp cho nó vào hoc thêm 1 trường quốc tế với thứ học phí chát như xít. Nhưng cuối cùng thì hiệu quả không thấy đâu, chỉ thấy gánh nặng tài chính đè lên tháng lương của ba nó. Chưa đầy vài tháng, nó nghỉ mất dạng. Mẹ con nó bắt đầu tự cày cuốc ở nhà mỗi ngày như các bác thấy đấy. Hiện giờ tiếng Anh của nó chưa có chút thành tựu gì để mà khoe với bàn dân thiên hạ. Nhưng có vài điểm có thể rút ra trong quá trình học ngoại ngữ của mẹ con nó chính là :

1 XÂY DỰNG ĐAM MÊ :

. Đây là yếu tố tiên quyết tới sự thành công hay thất bại của việc tự học.

2. PHÁT TRIỂN KHẢ NĂNG PHÁN ĐOÁN VÀ GHI NHỚ của nó bằng cách :

Không dịch bất cứ từ nào trong quá trình học. Bởi để dịch được thì cái thứ ngôn ngữ mà nó dịch sang đòi hỏi nó phải có vốn từ rộng, đủ tầm hiểu biết về văn hoá , xã hội…hiểu sâu sắc về ngôn ngữ và biết dùng những từ ngữ đủ sắc bén, cô đọng, đắt giá…Nên chung quy lại dịch là 1 level cao ngất mà chính mẹ nó còn đang chới với mỗi khi đi dịch cho người ta. Và mẹ nó hiểu rõ rằng dù dịch sao đi chăng nữa thì vẫn có 1 phần nghĩa của câu từ bị thất thoát. nên tốt nhất không dịch. Thay vì dịch thì mẹ nó sẽ lấy nhiều ví dụ, cố gắng giải thích cho nó bằng ngôn ngữ cơ thể kết hợp với vốn hiểu biết ngôn ngữ ít ỏi của mẹ nó để nó tự hình dung ra nghĩa của câu, của từ. Điều này rất tốt cho tư duy logic và khả năng phán đoán cũng như ghi nhớ của nó.

3. TÌM KIẾM LỘ TRÌNH THÍCH HỢP VỚI KHẢ NĂNG VÀ NIỀM YÊU THÍCH 

Bởi trên đời này chẳng ai hiểu nó bằng mẹ nó. Mẹ nó vẫn nói đùa rằng : nó chính là 1 phần cơ thể của mẹ nó tách ra , nên nó thiếu gì, nó cần gì…mẹ nó đều biết. Mẹ nó chính là cô tiên vạn phép màu..sẽ phù phép cho những ước muốn chính đáng của nó.

4. KIÊN TRÌ 

Cần mẫn kiên trì mỗi ngày, chỉ cần hôm nay tốt hơn hôm qua 1%, thì nhất định sẽ có ngày chạm tay đến thành công. Mẹ nó vẫn đùa với nó rằng: “Học ngoại ngữ giống như 1 bà đồng nát, mỗi ngày nhặt nhạnh 1 chút cho đầy bị, rồi cũng sẽ có lúc nhặt được cả thế giới!”

5. XÂY DỰNG VĂN HOÁ ĐỌC

Sở dĩ mẹ nó dẫn nó đi thư viện , nhà sách mỗi tuần chính là việc nuôi dưỡng, xây dựng cho nó 1 văn hoá đọc.( Nếu các bác có muốn biết làm thế nào mà mẹ nó đã xây dựng được cho nó niềm đam mê đọc thì mẹ nó đã từng có 1 bài chia sẻ. Đây là hành trình cũng bền bỉ không kém )

6. TÌM KIẾM MÔI TRƯỜNG TƯƠNG TÁC & XÂY ĐỰNG ĐAM MÊ VIẾT LÁCH

Đây chính là yếu tố cuối cùng kiểm chứng cho cái sự học của nó. Là mảnh đất cho nó thể hiện và show ra những điều nó đã tích luỹ được. Giống như 1 buổi triển lãm, đem tất cả những gì nó đã được học bày ra 1 cách tươi đẹp nhất, hấp dẫn nhất cho mọi người nhìn vào mà trầm trồ.

7. HỌC TẬP TRONG TỪ TỐN, BÌNH TĨNH CÓ MỤC TIÊU VÀ ĐƯỜNG LỐI RÕ RÀNG

Việc học không phải cứ nhìn con hàng xóm giỏi mà mẹ nó lại cuống cuồng đặt áp lực nên nó . Bởi trên đời có vạn người giỏi, mẹ con nó chỉ là hạt cát trên xa mạc, không hơn không kém. Mẹ nó vẫn nói rằng : Nó chỉ nên nhìn những người giỏi hơn mình bằng con mắt ngưỡng mộ và tự đó soi lại bản thân để vạch ra kế hoạch phấn đấu. Tuy nhiên thành công còn cần rất nhiều yếu tố. Thất bại chưa chắc đã là 1 điều xấu. Đôi khi nó cần thất bại để nhận ra được nó cần trân trọng điều gì, cần chấn chỉnh ra sao. Đôi khi thất bại còn quý giá hơn sự thành công.

KẾT LUẬN: Cái việc học ngoại ngữ của nó chính là hành trình sửa sai từ thất bại của mẹ nó. Nhưng nó không phải là người thực hiện thay mẹ nó ước mơ. Mà việc học chính là niềm yêu thích của nó. Học tập là 1 con đường dài nhiều chông gai và sẽ có lúc gục ngã, thất bại. Nhưng chỉ cần đảm bảo các yếu tố trên, nhất định mẹ con nó sẽ đi tới đích.

Tác giả: Mẹ Mầm Đậu – Admin Group Mẹ Việt ở Nhật Dạy Con Bước Cùng Toàn Cầu

Đánh giá bài viết: 1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars (4 votes, average: 5.00 out of 5)

Loading...

KVBro – Nhịp Sống Nhật Bản

KVBro - Nhịp sống Nhật Bản

Cám ơn các bạn đã ghé thăm trang web của KVBRO-Nhịp sống Nhật Bản. Xin vui lòng không đăng lại nội dung của trang web này nếu bạn chưa liên lạc với chúng tôi.